“CHIẾC IPHONE” – Trích Tác phẩm “HÃY CHO ĐI NHỮNG GÌ BẠN MUỐN – TẬP 2” –
LỜI BÌNH THƠ TỪ HOÀNG GIA
Một trong những chủ đề nổi bật nhất của
Tập thơ “Hãy cho đi những gì bạn muốn –
Tập 2” – Tác giả Hoàng Văn Quyền – Bút danh An Nhiên, đó chính là TÌNH CHA MẸ,
và bài thơ “CHIẾC IPHONE” là điều
làm nổi bật nhất về tình cha được chia sẻ trong bài thơ này. Nội dung của bài
thơ như là một lời kể chuyện ngắn về Người Cha đã tần tảo nuôi con trong sự lớn
lên, vui mừng, và thậm chí chết đi vì tình yêu dành cho con của mình thông qua
việc mua chiếc iPhone để giúp con “bằng bạn bằng bè”.
Bài thơ CHIẾC IPHONE mở đầu với,
“Khi mà con sinh ra đời,
Cũng là ngày ấy mẹ rời đi xa.
Bố đóng vai mẹ vai cha,
Làm nghề cửu vạn nuôi con tới trường.
Trường con học ở cạnh phường,
Có nhiều người bạn thuộc hàng giàu sang.
Lúng liếng cổ đeo dây vàng,
Giày dép quần áo hiệu hàng khoe khoang.”
Đó là khi ta tiếp tục đọc dòng thơ kể
chuyện với 2 đoạn thơ tiếp theo,
“Bạn chê xe đạp con han,
Đôi dày sợi bạc quần hàng bình dân.
Điện thoại cục gạch cách tân,
Tóc xù lông nhím làm con phật lòng.
Con về con cứ vùng vằng,
Con mắng cả bố con nằm không ăn.
Bữa cơm nay có thịt rang,
Bảo ăn cau có con quăng xuống nền.”
Đó là khi người con không hiểu được
người Cha và thấy rằng sự thua kém của mình trong mắt bạn bè lại quan trọng
hơn. Và điều này về cơ bản là sai trái, nhưng từ góc nhìn của người con thì
không phải như thế. Và đó là lý do tại sao hầu hết những người con lớn lên từ
góc nhìn sai trái như thế, cho đến khi họ có thể hiểu ra được. Bài thơ “Chiếc iPhone” chính là một bài thơ có
thể cho chúng ta hiểu ra được điều đó, không điều gì có thể thay thế được Tình
Cha, và không điều gì có thể sai trái hơn khi không nhận ra được Tình Cha đó.
2 đoạn thơ tiếp theo của bài thơ “Chiếc iPhone” được tiếp tục với giọng
thơ kể chuyện,
“Con nói nhà mình thật hèn,
Ngôi nhà cũ kỹ bạc tiền thì không.
Bạn bè cùng khóa phổ thông,
Xấu hổ với họ mặt không bằng người.
Bạn đi xe điện vui cười,
Quần áo hàng hiệu giầy sài hạng sang.
Mắt xanh môi đỏ móng vàng,
Iphone hàng hiệu thuộc dòng mười ba.”
Và giọng thơ kể chuyện này chuyển từ
người con trở thành của người Cha trong đoạn thơ tiếp theo,
“Bố
ngồi nước mắt chảy ra,
Đêm không ngủ được lòng đau quặn lòng.
Qua khung cửa lọt ánh trăng,
Bố ngồi hút thuốc băn khoăn nhìn trời.
Bố nghề cửu vạn người ơi,
Bố làm từ sớm, đêm hôm mới về.
Thêm nghề khuân vác ngược xuôi,
Xe ôm khuân vác, gấp đôi sức thường.”
Đó là dòng suy nghĩ của người Cha –
như bất kỳ người Cha nào trên đời. Từ góc nhìn của Người Cha chúng ta thấy được
tình Cha quả là bao la, và con đường thực sự trong thế giới thực tế cũng như vậy.
Đó chính là Người Cha lúc nào cũng nghĩ đến con của mình cả, dù những người con
có nghĩ như thế nào, thì tình yêu mà Người Cha dành cho người con luôn là sự thật.
2 đoạn thơ tiếp theo là nói về sự thật
của tình yêu của Người Cha dành cho con mình đó là,
“Bữa ăn của bố trên đường,
Là gói xôi nguội thịt nhường gái yêu.
Một năm sớm sớm chiều chiều,
Bố cũng mua được những điều con mong.
Mua xe điện con tới trường,
Đôi giầy hàng hiệu cho bằng người ta.
Mùa đông áo dạ áo da,
Còn cái điện thoại là cha thiếu tiền.”
Đó cũng là giới hạn mà hầu hết Người
Cha đều nhận ra được giới hạn của chính mình đối với sự chu cấp cho con cái như
cách mà con cái muốn. Tuy nhiên, hầu hết những Người Cha đều vượt qua được giới
hạn của sự chu chấp, và ta thấy được điều đó qua 2 đoạn thơ tiếp theo,
“Hôm nay bố khóc nỗi niềm,
Trong lòng hạnh phúc đủ tiền để mua.
Sang trọng shop bán người đưa,
Bố cầm cẩn thật ra đường đón con.
Bố làm cận lực sức mòn,
Trũng sâu đôi mắt da còn bọc xương.
Nhịn ăn huyết áp tiểu đường,
Mắt mờ chệch choạng bàng hoàng xe đâm.”
Tuy nhiên trong bài thơ này, điều
không may mắn đã xảy ra đối với Người Cha, đó chính là,
“Bố
nằm trong vũng máu tươi,
Cũng giờ tan lớp con ra cổng trường.
Sự thật bố nằm trên đường,
Vẫn thở thoi thóp bàng hoàng con ra.
Con gái ôm lấy người cha,
Người cha nấc nhẹ đưa con gói quà.
Mở ra là chiếc I-phone,
Mà con mong muốn sớm hôm bạn cùng.”
Sự thật là trong thế giới của chúng
ta, không phải lúc nào mọi thứ cũng trở nên may mắn. Và bài thơ “Chiếc iPhone” chính là điều cho thấy được
sự không may mắn đó.
“Con khóc mắt bố trợn trừng,
Nguyện vọng của bố cuối cùng cũng xong!
Tình cha như nước biển Đông,
Vì con vì cái khổ không ngại mình.
Là con phải yêu gia đình,
Đừng đua theo bạn biến mình vô tâm.
Hãy yêu thương mẹ thương cha,
Công lao của họ lớn cao như trời.”
05-04-2023 | An Nhiên
Và điều này nghĩa là chúng ta cần phải
trân quý tình yêu mỗi ngày với mỗi phút giây, dành cho bất kỳ ai còn Cha còn Mẹ
trên đời. Bài thơ “Chiếc iPhone” từ Tác giả Hoàng Văn Quyền – Bút danh An Nhiên,
thật sự là một bài thơ có giá trị để mọi người nhìn lại cuộc đời, nhìn lại gia
đình, nhìn lại chính mình, và nhìn lại cái cách mà chúng ta đã đối xử với gia
đình như thế nào? Để từ đó có thể thay đổi, để có thể “Cho đi những gì bạn muốn”
– như một lời nhắn nhủ chân thành với tất cả, như tựa đề của Tập thơ này hướng
đến.
///---
Lời bình từ TRẦN TRUNG KIÊN (TK) | ROYAL AUTHORS | ROYAL ADVISORS