Thứ Năm, 23 tháng 2, 2023

GIA ĐÌNH

 

    GIA ĐÌNH
(Ngày gia đình Việt Nam)

Có một nơi ở trên đời,
Cho ta cuộc sống ngọt ngào yêu thương.
Nơi ấy như một thiên đường,
Có tiên - có phật - phi thường bao la.

Đó chính là mẹ là cha,
Sinh ta nuôi dưỡng mong ta trở về.
Nơi để quên đi bộn bề,
Bình yên cuộc sống ta về thảnh thơi.

Nơi ta mới nghĩ đến thôi,
Tâm hồn ta lại mỉm cười thăng hoa.
Sẵn sàng hi sinh vì ta,
Cho ăn cho học để ta thành người.

Tiền có thể mua nhiều nhà,
Gia đình tổ ấm ai mà bán cho.
Nhà không cần quá cao to,
Miễn là hạnh phúc, nở hoa ngập tràn.

Nhân ngày gia đình Việt Nam,
Cảm ơn bố mẹ sinh con ra đời.
Cảm ơn vợ với con thơ,
Anh trên em dưới những người thân ta.

Đã cho ta một cái nhà,
Dân gian vẫn gọi đó là nhà quê.

Bắc Giang, Ngày 28/06/2020

 

CHIẾC XE CÀ TÀNG CỦA MẸ


Chiếc xe cà tàng của mẹ,
Dầm mưa phơi nắng bao hè vẫn đây.
Chiếc xe chằng chịt chạc dây,
Ngày xưa mẹ vẫn chở đầy ước mơ.

Ước mơ trong cả giấc mơ,
Chở anh chở chị chở con tới trường.
Chiếc xe cà tàng trên đường...
Mẹ đi bán gạo phi thường trăm cây.

Chiếc xe vượt bão xua mây,
Mẹ đi chợ huyện bán cây nhà trồng.
Quả Na quả Vải quả Hồng,
Khoai lang, đỗ lạc, cải ngồng mẹ chăm.

Đã qua bao nhiêu tháng năm,
Các con khôn lớn làm ăn xa nhà.
Mẹ già chiếc xe chưa già,
Chiều chiều mẹ vẫn đi ra ngoài đồng.

Đồng xanh nắng đổ cuối thôn?
Nghiêng nghiêng bóng mẹ con mong về nhà.
Thương mẹ nhiều lúc đi xa,
Mua xe máy điện nghĩ là mẹ đi.

Nhưng mẹ bảo mẹ già rồi,
Giờ không đi được như người còn son.
Chỉ mong các cháu các con,
Yêu thương đoàn kết trong lòng mẹ vui…

Bắc Giang, Ngày 10/09/202
An Nhiên (H.Quyền)

CUỐN SỔ MẸ GHI NỢ

 



CUỐN SỔ MẸ GHI NỢ

Dưới nhà ngang tủ gỗ,
Con vô tình nhận ra,
Cuốn sổ mẹ ngày xưa,
Vẫn dùng ghi việc nhà!

Con lật từng trang nhỏ,
Nét chữ xanh đã nhoà,
Mẹ ghi từng món nợ,
Để lo cho chúng con.

Mẹ vay cậu năm triệu,
Để chị đi lấy chồng,
Tháng mười năm hai nghìn,
Ngày tháng vẫn còn nguyên!

Mẹ cắm đất cắm nhà,
Cộng với tiền bán lợn,
Cho anh cả làm ăn,
Tháng mười – hai lẻ ba.

Mẹ vay cô hai triệu,
Cộng với tiền bán ngô,
Cho con đi nhập học,
Rời quê ra Hà Nội.

Mẹ vay theo sinh viên,
Để em út có tiền,
Học không phải làm thêm,
Bốn năm dài dòng dã.

Con lật từng trang nhỏ,
Theo ngày tháng đã qua,
Mẹ xoá bằng bút đỏ,
Những khoản nợ đã xong.

Mẹ của con là thế,
Hiền từ và nhân hậu,
Cứ tảo tần vất vả,
Lo hết cho các con.

Chưa bao giờ mẹ hỏi,
Có tiền cho mẹ xin,
Chưa bao giờ mẹ nhắc,
Công nợ mẹ đã từng.

Đến tận trang cuối cùng,
Mẹ đã gạch màu đỏ,
Bằng mồ hôi của mẹ,
Mẹ gạch chéo các trang!

Bắc Giang ngày 5/6/2018
An Nhiên ( H.Quyền)

Thứ Ba, 21 tháng 2, 2023

NÉT ĐẸP CÔNG TY AN PHÚ VIỆT

 
NÉT ĐẸP CÔNG TY AN PHÚ VIỆT




An Phú xưa ở xóm Lường,
Giờ về Minh Đức cạnh phường Bạch Sam.
Người An Phú thì rất chăm,
Có nét văn hóa mười năm hình thành.

Không đố kỵ không đua ganh,
Gặp người là hỏi chị anh đều chào.
Không đổ lỗi không ồn ào,
Luôn luôn chia sẻ việc nào cũng xong.

Nét mặt vui - năng lượng cao,
Cho đi cái có đề cao học hành.
Việc cải tiến việc thực hành,
Thành một nét đẹp tạo thành chiến công.

Giá trị lõi như dòng sông,
Đoàn kết – Đổi mới – Hài lòng – biết ơn.
Người An Phú luôn đề cao,
Tình người – đạo lý – Biết ơn khách hàng.

Nghề kinh doanh nhịp nhẹ nhàng,
Làm khuôn ép nhựa khách hàng đó đây.
Bạn nếu cần thì tới ngay,
Uống trà ngắm cảnh nhìn mây vui đùa.

Ngày 20/09/2022
An Nhiên ( H.Quyền)

BÀI HỌC GIÁ TRỊ TỪ CÂU CHUYỆN CÂY BÚT

 BÀI HỌC GIÁ TRỊ TỪ CÂU CHUYỆN CÂY BÚT

Mọi thứ đều có tính không,
Trên bờ là đất dưới sông là bùn.
Ở nhà với vợ thì cùn,
Ra ngoài gặp gái thì run như cầy.


Cơn mưa vội vã cuối ngày,
Khổ người làm ngói dân cày lại vui.
Người bán áo mưa càng vui,
Nhọc người phơi thóc người chui gầm cầu.


Vấn đề nó đến từ đâu?
Do cách nhìn nhận bắt đầu từ ta.
Không đúng… mà cũng chẳng sai,
Cũng từ quan điểm chúng ta không cùng.


Ta khác bạn không thể trùng,
Phải tôn trọng họ phải cùng sẻ chia.
Đừng vội vàng đề cao ta,
Rồi vùi dập họ nghĩ là ta hơn.


Cuộc sống khi ta biết ơn,
Thì cả thế giới biết ơn với mình.
Tôn trọng họ… là trọng mình,
Điều mình không muốn đừng ghim cho người.


Hạnh phúc thì đầy trên trời,
Khi ta tôn trọng cuộc đời quanh ta.
Mọi nỗi đau từ đâu ra…?
Tranh cãi đổ lỗi xem là ai sai.


Vợ chửi chồng loại con trai….
Chồng điên đánh vợ cái loại đàn bà.
Vậy thì ai đúng ai sai…?
Cả hai cùng đúng… chẳng ai lỗi lầm.


Ở công ty luôn chém đâm,
Phòng ban đổ lỗi toàn dân anh tài.
Vấn đề nhỏ nói rõ dài,
Quy định chẳng có nói dài ai nghe.


Khuyên ai phán xét hay chê,
Đọc chuyện cây bút anh em thuận hoà.

Hưng Yên  14/2/2022

An Nhiên ( H.Quyền)

BÀ NGOẠI

 

BÀ NGOẠI

 (Con gái đi tránh covid đang bùng phát ở Hà Nội. Có một bức thành kiên cố bảo vệ
ta đó chính là quê. Có một bến tầu cuối cùng đón ta khi lạc lối cũng chính là quê)



Có nơi ta gọi là nhà,
Cũng ở nơi đó có bà có ông.
Người mà luôn mong ngóng trông,
Con cháu đỡ bận thong dong quay về.

Có đồng lúa có bờ đê,
Nơi ấy ta gọi là quê xóm làng.
Cũng là thành quách vững vàng,
Chào đón bảo vệ sẵn sàng chở che.

Nghèo khó vẫn gọi là quê,
Nhưng khi về tới ta nghe ngọt ngào.
Lòng ta cũng thấy dâng trào,
Ngồi trên lưng ngoại dưới là cỏ non.

Chẳng ồn ào phố sớm hôm,
Cào cào châu chấu mấy con nhái gầy.
Đống rơm chuột nhắt vui vầy,
Trong lòng ôm ngoại thấy ngày bình an.

Đường đi muôn lối phong ba,
Đường quê chỉ một để ta quay về.
Ở đó tình yêu tràn trề,
Biết ơn bà ngoại đường về cháu con.

Còn sông còn nước còn non,
Biết ơn tổ quốc có luôn cửa nhà.
Có cháu là nhờ ông bà,
Ông bà không có cháu là cái chi?

Thì cháu cũng chẳng là gì,
Là cây… là cỏ… có khi giun đồng.
Biết ơn bà biết ơn ông,
Người luôn che chở chờ mong con về.

Bắc Giang, Ngày 27/02/2022
An Nhiên (H.Quyền)

THƯ GỬI CON TRAI NHÂN NGÀY KHAI GIẢNG

 

THƯ GỬI CON TRAI NHÂN NGÀY KHAI GIẢNG

  Việt Hùng con trai bố!
Chúc mừng con bước vào năm học mới. Nhanh quá con nhỉ
con trai đã lên lớp bốn rồi.
Từ mai con sẽ có thêm nhiều bài học mới, học được nhiều
điều hay từ cô thầy và bạn bè.

 Cuộc đời chúng ta như những bậc thang càng đi lại thấy
càng xa nhưng đỉnh vinh quang thì vẫn còn phía trước.
Hạnh phúc thì không có công thức cụ thể, bố chỉ biết là
mình thấy đủ thì sẽ hạnh phúc hơn khi cứ đi tìm cho đủ. Bố
thấy hạnh phúc vì con. Mỗi phút giây bên con đều là phút
giây hạnh phúc.
 Con chỉ đến được đích và chiến thắng khi mà con có lòng
biết ơn. Khi con hiểu về biết ơn thì con mới thấy năm học
mới con hạnh phúc thế nào, khi đâu đó ngoài kia có nhiều
bạn không được đi học, mặc trên mình bộ quần áo rách đi
nhặt rác kiếm sống. Khi con biết ơn con sẽ thấy chú công
an giao thông đáng yêu thế nào, đơn giản nếu không có họ
thì con cũng bị tắc đường và không thể tới lớp đúng giờ.
Con cũng sẽ thấy hình ảnh chú bảo vệ, cô lao công thật là
đẹp bởi chính họ đang cho con một môi trường an toàn và

sạch đẹp. Hình ảnh cô giáo hiện ra trong bộ áo dài như
những cô tiên, khi mà gia đình ta ngủ thì các thầy cô vẫn
phải làm việc tận khuya để chuẩn bị bài cho con, họ hi sinh
cả tuổi xuân và cuộc đời họ cho những người như con. Khi
một người hi sinh cả tuổi xuân cho mình như vậy thì có
đáng kính trọng không con? Vậy con cần phải làm gì để báo
đáp lại công lao ấy? Mỗi bữa ăn ở trường đều là một bữa ăn
ngon, một miếng cá mắm con gắp lên được đánh đổi bởi
mạng sống của nhiều bác ngư dân ngày đêm trên biển. Một
cọng rau muống cũng thấm đẫm mồ hôi của các bà, các cô,
các mẹ. Bữa ăn mà có cả máu và mồ hôi của đồng bào vậy
thì phải rất ngon đúng không con, nên hãy ăn hết đừng bỏ
lại con nhé. Hãy tưởng tượng ngày hôm nay con tới trường
ngôi trường rất sang trọng nhưng không có các bạn thì lớp
học đó có tồn tại không con? Nên hãy biết ơn các bạn vì có
các bạn thì con mới có một lớp học. Vì có các bạn con mới
có một tuổi học trò. Vì vậy phải biết ơn và yêu quý mọi
người xung quanh. Tình bạn đẹp thì không có giới hạn giàu
nghèo. Gia đình mình nghèo gia đình bạn giàu thì cũng
không sao cả đơn giản là con vẫn ngồi ngang hàng với các
bạn. Phải yêu quý các bạn như yêu em gái ở nhà.
Một ngày nào đó có thể con sẽ thành thủ khoa hoặc là học
sinh xuất sắc nhất trong mọi lĩnh vực được mọi người chào
đón. Nhưng cơm không ăn hết một bát, thân hình gầy gò,
bước đi tập tễnh, mắt nhìn không rõ, đá nửa hiệp bóng đã
bò ra ngoài. Con nghĩ xem như vậy thì có được gọi là xuất
sắc không con? Chắc chắn là không rồi con nhỉ? Cho nên
con còn phải biết ơn mình và yêu thương chính bản thân
mình nữa.

 Khi con biết ơn mình thì con mới thấy mỗi ngày là một ngày
vui, thấy được giá trị của hơi thở, giá trị của muôn màu, giá
trị của mỗi bước con đi. Trong thời điểm này có nhiều bạn
đang phải thở bằng máy, có nhiều bạn đang hi vọng ông bụt
bà tiên xuất hiện để giúp mình có được ánh sáng của ngày
mới, có nhiều bạn mong muốn được tự đi bằng đôi bàn chân
của mình trên thảm cỏ non.
Việc biết ơn mình giống như hạt giống ươm mầm cho lòng
biết ơn khác. Nó cứ dài ra vô tận và không bao giờ dừng lại.
Chắc chắn con sẽ thành công là người có ích nếu trang sách
đầu tiên hôm nay của con con luôn nghĩ tới lòng biết ơn.

 Cuối cùng bố chỉ muốn nói:
Lòng biết ơn của con đến đâu thì lãnh thổ của con trải dài
tới đó. (Lãnh thổ có thể hiểu là: tài chính, các mối quan hệ,
sức khỏe tốt, tâm trí bình an, đóng góp cho cộng đồng. Cũng
có thể hiểu là những gì mà con muốn …Cũng có thể hiểu là
cái xe đạp mà con bảo với bố con mong muốn có).
Bố biết ơn con trai chúc con nhiều năng lượng học tập tốt.

Đặng Xá, Ngày 04/09/2022
An Nhiên ( H.Quyền)

BÚP HOA

 BÚP HOA


Mai vàng đã nở rồi con,
Thêm mùa xuân mới nước non đổi màu.
Nhật Tân đào nở bên cầu,
Báo hiệu tết đến nguyện cầu năm sau.

Nhưng làm gì còn năm sau,
Em mới tám tuổi nỗi đau nghẹn ngào.
Có cha mà chẳng có cha,
Dì ghẻ hành hạ như loài vô lương.

Đánh em đến cảnh trọng thương
Như thời trung cổ vô lương giống loài.
Em đi lạnh lẽo thân người,
Thiếu bàn tay mẹ một lời từ ba.

Cũng sống Sài thị xa hoa,
Cũng ăn cũng học mà sao ngu đần.
Con trẻ thì dạy dần dần,
Lời hay lẽ phải con dần sẽ theo.

Trẻ con như búp như hoa,
Biết ăn biết ngủ học là đã ngoan.
Vậy mà ở trong thế gian,
Vẫn còn bố mẹ đánh con học hành.

Nỗi buồn như nhắc chúng ta…
Ngày xưa ta dại dạy dần cũng khôn.
Cho nên đừng đánh các con,
Tình yêu đúng cách núi non cũng mòn.

Đánh đập mà người nên khôn,
Thì đâu đến lượt người khôn con mình.

Hà Nội, Ngày 31/12/2021
An Nhiên (H.Quyền)

NGƯỜI QUẢN LÝ

 NGƯỜI QUẢN LÝ

Người leader thì luôn niềm nở,
Biết lắng nghe và luôn trăn trở,
Về nhân viên những người rất nhỏ,
Nhưng cấu thành nên tổ chức to.

Nghĩ TÍCH CỰC nói làm TÍCH CỰC,
KHEN thay CHÊ => kiến tạo nhân tài,
Không phán xét làm theo cảm tính,
Khi thưởng phạt số liệu rõ ràng.

Người leader phải truyền cảm hứng,
Cho nhân viên thấy YÊU gia đình,
YÊU lấy mình YÊU công việc mình,
Thấy đam mê tình yêu công việc.

Người leader là người làm GƯƠNG,
Về cách nghĩ cách nói cách làm,
Khi làm việc phải theo kế hoạch,
Mọi công việc văn bản rõ ràng.

Gặp khó khăn không ngại khó khăn,
Họp => bàn bạc giải quyết đến cùng,
Mục tiêu cao chung tay cùng tiến,
Luôn kaizen thay đổi từng ngày.

Biết đoàn kết => tạo ra đoàn kết,
Biết yêu thương => trao đi yêu thương,
Một môi trường không có giới hạn,
Cả công ty là một gia đình.

Khi giao việc không dùng mệnh lệnh,
Phải thế này hay phải thế kia,
Mà giao việc bằng mục tiêu chung,
Hiểu tầm nhìn cuối cùng đạt được…!
Ngày 15/10/2022
An Nhiên (H.Quyền)

BẨY ĐIỀU LÃNG PHÍ TRONG SẢN XUẤT

 

 BẨY ĐIỀU LÃNG PHÍ TRONG SẢN XUẤT

Sản xuất là để tạo ra,
Q: (Chất lượng) - C: (hợp giá) - D (nhanh) ra thị trường.
Cho nên những việc bất thường,
Đi ngược lại nó tìm đường tránh ra.

Bên tây người ta tìm ra,
Bẩy điều lãng phí phải cần bỏ ngay.
MỘT là sản phẩm tạo ra,
Nhưng nó bị lỗi thế là vất đi.

HAI là hàng hoá đã xong,
Nhưng phải sửa lại lòng vòng mấy khâu.
BA là kỹ năng không sâu,
Quy trình bị lẫn trước sau đảo chiều.

BỐN là về nguyên vật liệu,
Không biết tích kiệm làm liều cho qua.
Hoặc là thiết kế đưa ra,
Vật liệu chưa đúng thành ra ngược đời.

NĂM là để máy đứng chơi,
Chẳng làm gì cả để moi ra tiền.
Sản xuất chỉ có tiến lên,
Máy chạy sản xuất ra tiền sớm hôm.

SÁU là lãng phí công đoạn,
Các khâu làm việc vẫn còn chưa ngon.
Thằng trước phải chờ thằng sau,
Cả hệ thống chậm không ra được hàng.

BẨY là vận chuyển giao hàng,
Không biết tính toán ghép cùng một xe.
Hoặc chọn sai mục đích xe,
Bé to lẫn lộn để tiền mất đi.

TÁM là suy đoán mà thôi,
Nhân viên làm việc nửa chơi nửa làm.
Lúc lúc điện thoại lại cầm,
Xem tin facebook có phần mới không?

Bắc Giang, Ngày 15/10/2019
An Nhiên ( Hoàng văn Quyền)

HẠNH PHÚC LÀ GÌ?

 

HẠNH PHÚC LÀ GÌ ?
Hôm nay nói chuyện điện thoại với một người bạn đang ở bệnh viện điều trị ung
thư. Ba tháng rồi chưa được về nhà. Bạn ấy nói như này: “Hạnh phúc với tôi là
được về nhà 1h ăn bữa cơm khê vợ nấu với vài bìa đậu phụ và nghe tiếng các con
khóc đòi đồ chơi, khóc đòi bố vẽ cho con trâu con bướm để tô màu’’. Vậy hạnh phúc
của chúng ta khi còn cả một cuộc đời là gì? Hạnh phúc với chúng ta khi mỗi sáng
vẫn được đi làm, được ăn được uống, có sức khỏe đủ đầy là gì?



Quá khứ như dòng sông qua,
Tương lai tựa ánh trăng xa với mình.
Xã hội hay là gia đình,
Hiện tại là quý với mình hôm nay.

Cuộc sống đi qua từng ngày,
Xô bồ hối hả với đầy âm mưu.
Đua ganh – đố kỵ suy tư,
Bằng cấp – cơm áo – lo dư đất – tiền.

Sát ngày thần chết gọi tên,
Thì ta mới hiểu đời tên là gì.
Sống là sống để cho đi,
Yêu thương – giúp đỡ - niềm vui mỗi ngày.

Cầm cốc nước… run run tay,
Hạnh phúc nhiều lắm ở ngay lúc này…
Hạnh phúc là ngày hôm nay,
Cơm khê vợ nấu… con hay khóc đòi.

Nên tạo thói quen ở đời,
Trao điều tốt đẹp mọi người quanh ta.
Đừng chạy theo hư vinh ai,
Để rồi đau khổ xót xa hận mình.

Chẳng thuốc nào giúp thêm xinh,
Chẳng thánh nhân nào giúp mình hạnh phúc.
Trong xã hội đầy đông đúc,
Khi biết hài lòng hạnh phúc quanh ta.

Hà Nội, Ngày 16/09/2022
An Nhiên ( H.Quyền)

YÊU BẢN THÂN MÌNH

 

YÊU BẢN THÂN MÌNH
(Trước khi chết Steve Jobs đã viết:
“Bạn hoàn toàn có thể thuê ai đó làm người lái xe, kiếm tiền cho bạn, nhưng bạn
không hề thuê một người nào đó chịu bệnh tật thay cho mình.”)
Cuộc đời như trận đá banh,
Hiệp đầu đua với học hành công danh.
Bằng cấp học vị đua ganh,
Rồi thì chức vụ loanh quanh bạc tiền.

Hiệp hai sức khỏe xuống liền,
Đua với huyết áp lại thêm tiểu đường.
Đau xương mỡ máu chẳng nhường,
Như cái máy hỏng trên giường nằm im.

Có một sự thật nên tin,
Yêu mình yêu lấy thân mình hôm nay.
Nên tập thể dục mỗi ngày,
Đừng ngủ nướng nữa chờ ngày đi chôn.

Hà Nội, Ngày 27/06/2022
An Nhiên ( H.Quyền)

TỰ HÀO VINFAST

 

TỰ HÀO VINFAST
(Tự hào Việt Nam)
(Hôm nay là ngày đặc biệt cả thế giới đều thức dậy sớm)



Em có còn nhớ không em?
Biển hoang sóng vỗ những đêm gió lùa.
Làng chài cát trắng tôm cua,
Mặn chát mùi muối ngày xưa hết rồi.

Tinh thần ý chí nhân đôi,
Việt Nam -Vinfast sục sôi làm cầu.
Vượt qua con sóng bạc đầu,
Là cây cầu mới sắc màu vui ca.

Nhà máy Vinfast chúng ta,
Mọc lên trên biển vươn ra toàn cầu.
Kỹ sư châu Á – châu Âu,
Góp sức làm việc chung màu quốc ca.

Kìa trong nhà máy chúng ta,
Hào hùng khí thế vượt qua chính mình.
Kỹ sư làm việc quên mình,
Miệt mài - sáng tạo - in hình nước non.

Sóng biển dữ dội từng cơn,
Tinh thần Vinfast còn hơn sóng ngầm.
Nhân viên các xưởng từng phần,
Đoàn kết trách nhiệm tiến gần mục tiêu.

Máy thở người Việt đầu tiên,
Làm trong một tháng không quên cứu người.
Xe máy Vinfast ta đi,
Bàn tay khối óc của người Việt Nam.

Ô tô phương tiện xe sang,
Gắn tên Vinfast Việt Nam đã làm.
Tự hào là người Việt Nam,
Tinh thần dân tộc đi ra toàn cầu.

Chúng ta sẽ đến châu Âu,
Rồi sang châu Mỹ qua cầu xe đi.
Châu Úc – rồi sang châu Phi,
Đưa đón nguyên thủ khắp nơi toàn cầu.

Khác như xây một cây cầu,
Vinfast xây cả cây cầu ước mơ.
Cho bao thế hệ em ơi,
Tự hào khí thế của người VIệt Nam.

Hải Phòng, Ngày 18/11/2021
An Nhiên ( H.Quyền)

TẾT CÓ BỐ

 

TẾT CÓ BỐ
..................


Giữa đồng hoa tết Văn Giang,
Hoa Lan hoa Cúc mấy hàng hoa Mai.
Người mua đông đúc gái trai,
Quất vàng đào nở sắc mai tết về.

Tết đến lại nhớ về quê,
Mỗi khi tết đến bốn bề vui tươi.
Bố luôn nói nói cười cười,
Đưa đi chợ tết để ngồi trên vai.

Nắng vàng nặng trĩu hai vai,
Bố đưa đi chợ mua mai mua đào.
Nhà nhỏ mà cành đào to,
Bố cười bố bảo nghèo cho bằng người.

Quần áo con đẹp nhất đời,
Vải sờn áo bố vẫn cười cao sang.
Mật đường để trong nồi gang,
Bố mua con mút vội vàng ẵm bê.

Chiếc xe đạp cũ trên đê,
Chở cả chợ tết ấm no về nhà.
Cành đào bố vác đung đưa,
Bên giò bên chả giữa dưa muối cà.

Thời gian vội vã đi qua,
Con học đại học rồi ra lấy chồng.
Lấy chồng theo phận nhà chồng,
Con quên đi mất bế bồng tết xưa.

Bố mong mẹ ngóng sớm trưa,
Con về vội vã lại sang bên chồng.
Vô tâm quên mất đào hồng,
Tết tết bố mẹ lạnh lòng ngóng con.

Cứ nghĩ mấy đồng từ con,
Là tết đã đủ nước non xuân về.
Chiều nay gió lạnh tết kề,
Lại nhớ về bố nhớ về tuổi thơ.

Con chạy về với nhà xưa,
Bố không còn nữa nhà xưa vắng người.
Muốn nghe giọng bố nói cười,
Cùng ngồi luộc bánh bếp bồi lửa to.

Xào xạc gió như ai ho,
Nhà im vườn lạnh mấy bông hoa đào.
Ai còn bố mẹ ở đời,
Hãy yêu như phật để đời bình yên.


Bắc Giang, Ngày 11/01/2022
An Nhiên (H.Quyền)

ĐÂY BÀN TAY MẸ

 THÁNG BẨY VU LAN

Có một lần mẹ bị ốm ba anh em đưa mẹ đi khám bệnh. Trong
lúc chờ kết quả, bác cả được bác sỹ gọi vào đọc bệnh án, chú
em đi xuống tầng mua gì đó còn tôi và mẹ ngồi ở ghế. Tôi nhìn
sang mẹ thấy mẹ lo lắng gì đó. Tôi cầm tay mẹ, bỗng nhiên giật
mình, tôi cũng không nhớ nổi là bao lâu rồi tôi không cầm tay
mẹ. Tôi nhìn xuống bàn tay mẹ tôi thấy tay mẹ nhăn nheo và đen
sạm. Kết quả của những vụ mùa vất vả.
Tôi bỗng nhiên khóc thành tiếng, nước mắt chảy xuống mà
không ngừng được. Tôi nâng bàn tay mẹ lên và nhìn thật kỹ đây
là bàn tay của mẹ sao? Trong kẽ móng tay còn dính đầy đất của
đồng ruộng, giờ chỉ có da bọc xương. Trong tờ giấy khám của
bệnh viện tôi viết bài thơ này. Có thể hay có thể chưa hay nhưng
là tâm sự thật từ sâu tận đáy lòng.
Đã bao giờ chúng ta hỏi mình, bao lâu rồi mình chưa ôm và cầm
tay Mẹ.



ĐÂY BÀN TAY MẸ
.............................
Đây bàn tay của mẹ đây!
Mười ngón vẫn đủ bàn tay mẹ gầy.
Đây chính đôi bàn tay này,
Dính đầy máu đỏ trong ngày mẹ sinh.

Mẹ khóc ôm những sinh linh,
Đó là từng đứa con mình năm xưa.
Du con vắt giọt sữa già,
Sữa non con bú chuyện là ngày xưa.

Cầm thìa xúc bột những trưa,
Dậy con viết chữ những khuya đèn dầu.
Tự tay may áo sang mùa,
Để các con mặc khi mà đông sang.

Bàn tay chưa từng đeo vàng,
Bên trong kẽ móng đất vàng đã khô.
Mẹ bới đất khi trồng ngô,
Tay vùi cây lúa chỉ mong ra mùa.

Trồng rau hái những quả cà,
Bắt cua bắt cá khi mà vụ qua.
Đôi bàn tay đó ngày xưa,
Bao lần oách mông khi mà con hư.

Bới từng kẽ tóc giữa trưa,
Tìm con chấy đỏ không tha chấy kềnh.
Qua bao mưa nắng gập gềnh,
Đôi bàn tay mẹ một nghề làm nông.

Bàn tay mẹ vẫn nhẹ nhàng,
Nhặt từng hào nhỏ tích vàng nuôi con.
Hôm nay mẹ ốm héo hon,
Nhưng bàn tay mẹ vẫn còn hương thơm.

Mùi thơm của rạ của rơm,
Của những mùa lúa bữa cơm vội vàng.
Đồng lúa mẹ tốt nhất làng,
Đi khám mà vẫn vội vàng lo quê.

Sợ rằng bố sẽ bỏ bê,
Mưa gà ai đậy bò bê thế nào?
“Cầm tay con bảo không sao,
Lợn gà nhịn đói chẳng sao mẹ à!

Quan trọng sức khoẻ mẹ già,
Mẹ khoẻ nuôi tiếp lợn gà sao đâu.”

Bắc Giang, Ngày âm 15/07/2022
An Nhiên (H.Quyền)

MỐI GHÉP HOÀN HẢO

 

MỐI GHÉP HOÀN HẢO

(Tuần trước về thăm nhà, Bố mẹ bảo thế hệ trẻ bây giờ lạ lắm yêu nhau nhanh, cưới
nhau nhanh và bỏ nhau cũng nhanh lắm. Nhiều người như vậy nên ông bà rồi cũng
muốn bỏ nhau. Có khi nào họ sẽ tìm được mối ghép hoàn hảo khác không? Khi ngay
họ là người thợ lắp ráp còn không hiểu điều kiện để có mối ghép hoàn hảo. Cũng
như việc chế tạo khuôn làm đi làm lại vẫn hỏng. Mua mới, làm lại, rồi lại hỏng cứ
luân hồi vậy. Đó có phải là đau khổ không?)
Trong ngành chế tạo làm khuôn,
Cor – cavi khớp ở hợp khuôn mà thành.
Sản phẩm chất lượng bảo hành,
Đều phải căn chỉnh vài lần mới xong.

Trên người đôi mắt song song,
Gần nhau đến thế còn không thể cùng.
Hai tay trái phải khi dùng,
Tay yếu - tay mạnh có cùng được đâu.

Biển rộng có chỗ nông sâu,
Nhìn thì phẳng đó nhưng đâu có bằng.
Cho nên ta phải hiểu rằng,
Ta phải chấp nhận chỉnh dần cho cân.

Vợ - chồng quan hệ rất gần,
Tình sâu nghĩa nặng có cân bao giờ.
Rộn ràng sóng đổ xô bờ,
Biển phải như vậy bến bờ mới yên.

Vợ chồng thì nhớ đừng quên,
Tin nhau - thấu hiểu - mới nên vợ chồng.
Chưa cân thì kê cho bằng,
Trên sự tôn trọng đừng rằng đôi co.

Kéo co thua thắng đều đau,
Người đau hơn cả đằng sau chính mình.
Người hiểu và yêu gia đình,
Thì sẽ biết cách đặt mình đúng ngôi.
(Biết ơn vợ)

Đặng Xá, Ngày 09/10/2022
An Nhiên (H.Quyền)

NGÀY KHAI GIẢNG

 

NGÀY KHAI GIẢNG
Hôm nay con trai khai giảng năm học mới.Buổi khai giảng đặc biệt khi không có trường lớp bạn bè và thầy cô giáo.
..................................
Trống trường đã điểm rồi con,
Một thế hệ mới nước non bắt đầu.
Tổ quốc ta đi đến đâu,
Phụ thuộc tiếng trống đằng sau quốc kỳ.

Trống trường đã điểm rồi con,
Sân trường vắng lặng thầy cô mấy người.
Quốc ca tổ quốc rạng ngời,
Thầy cô khai giảng xong rồi lặng im.

Sân trường vắng bóng im lìm,
Không tiếng con gọi không tìm bạn chơi.
Chỉ có hàng cây đứng thôi,
Vài ba con bướm ngược xuôi gió lùa.

Phòng học các con đằng kia,
Hành lang nghiêng nắng vườn hoa sắc màu.
Bảng bàn lời dạy từng câu,
Vẫn trong nỗi nhớ hẹn nhau ngày cùng.

Đất nước ta khi bần cùng,
Vẫn luôn trỗi dậy không ngừng đấu tranh.
Tổ quốc ta lại rạng danh,
Có những thế hệ vang danh địa cầu.




Đặng Xá, Ngày 02/09/2022
An Nhiên (H.Quyền)

VỢ CHỒNG

 

VỢ CHỒNG
......................


Xấu xinh cũng là vợ mình,
Trọng tình trọng nghĩa gia đình ấm êm.

Gái xinh vợ của nhà bên,
Cũng đừng tơ tưởng lại thêm buồn phiền.

Vợ chồng chữ trọng đặt trên,
Chữ tiền đặt dưới sẽ thêm chữ tiền.

Đặng Xá ngày 18/06/2022
An Nhiên (H.Quyền)

Thứ Hai, 20 tháng 2, 2023

BÍ MẬT VỀ SỰ PHÁN XÉT NGƯỜI KHÁC

 

Bí mật về sự phán xét người khác
........................
(Đâu đó trong bữa ăn, trong quán café, ta vẫn hay nghe thấy người này nói xấu người
kia, người kia nói xấu người khác. Đâu đó trong kinh doanh, ta nghe thấy công ty này
nói xấu công ty kia. Sự phán xét chỉ dành cho những người không hiểu về mình. Người
hiểu biết, hòa nhã, cao quý thì sẽ không bao giờ phán xét người khác)




Người mà am hiểu học hành,
Thì sẽ hiểu được ngọn ngành quanh ta.
Khi ta phán xét một ai,
Là ta thừa nhận ta không bằng người.

Chẳng ai có quyền ở đời,
Cao sang đẳng cấp hơn người ai kia.
Nhiều tiền chưa chắc đã giàu,
Chức cao chưa chắc đã sâu hiểu nhiều.

Thành công thì phải hiểu điều,
Tôn trọng người khác sẽ nhiều thành công.
Khi bạn phán xét… tính không,
Không học không biết cũng không hiểu gì…

Mờ mắt không thấy điều chi,
Cái tốt của họ quên đi cả mình.
Khiến mình chẳng thể sửa mình,
Đã tệ càng tệ chết chìm trong đêm.

Một hoàn cảnh… một câu chuyện,
Ta không thể hiểu trời đêm có gì.
Đừng tốn thời gian phung phí,
Phán xét người khác quên đi chính mình.

Đường ta đi… là của mình,
Đường đi của họ khác mình họ qua.
Không có nghĩa họ khác ta,
Là họ lạc lối còn ta đúng đường…

Đôi mắt nhìn vào vườn hoa,
Nhiều bông hoa nở khiến ta yêu đời.
Ta thấy được đẹp ở người,
Thì ta sẽ thấy cuộc đời ta vui.

Khi dại dột mới cho đi,
Những câu phán xét tưởng vui cho mình.
Người hiểu biết… trọng nghĩa tình,
Thì không phán xét gia đình… một ai.

Con người ta sống ở đời,
Không có trách nhiệm làm ai hài lòng.
Cũng không có quyền nói rằng,
Bắt buộc người khác hài lòng theo ta.

Cách ta đối xử với ai,
Nó là hình ảnh không sai của mình.
Cao quý thông minh nghĩa tình,
Tôn trọng người khác thì mình luôn vui.

Phán xét như sữa đổ đi,
Rồi nó sẽ thối chẳng ai muốn gần.
Phán xét như bát cơm phần,
Mà người không đến dần dần cũng thiu.
Phán xét đời bạn chẳng vui,
Cũng là thừa nhận mình thì kém thua.
Cuộc sống cũng chẳng ai ưa,
Chìm trong bùn thối chẳng ra khỏi bùn.

Đặng Xá, Ngày 21/10/2022
AN Nhiên ( Hoàng Văn Quyền)

CHIẾC GƯƠNG

 

                                                                                                       CHIẾC GƯƠNG
.......................
Nhìn cây sửa đất cho tơi,
Nhìn vào con nhỏ để rồi sửa cha.
Sửa con sửa từ mẹ - ba,
Giống như vun đất cây ra mùa màng.

    ( Hưng Yên, Ngày 24/10/2022) 
         
                An Nhiên ( H.Quyền)

SỐNG VÀ TỒN TẠI

 

                                                                                     SỐNG VÀ TỒN TẠI
         ........................
   
CUỘC SỐNG là để cho đi,
TỒN TẠI khác ở chỉ đi nhận về.
Trẻ già làm trong các nghề,
Chia sẻ… giúp đỡ bốn bề thành công.

 Đặng Xá, Ngày 15/10/2022
An Nhiên ( H.Quyền)


“HÃY CHO ĐI NHỮNG ĐIỀU BẠN MUỐN” – Tập thơ được khai sinh từ những điều đơn giản nhất về cuộc sống mà bạn có thể đọc – chiêm nghiệm – và suy ngẫm từ một tấm lòng “cho đi”…

“HÃY CHO ĐI NHỮNG ĐIỀU BẠN MUỐN” – Tập thơ được khai sinh từ những điều đơn giản nhất về cuộc sống mà bạn có thể đọc – chiêm nghiệm – và suy ngẫm từ một tấm lòng “cho đi”…

 

“HÃY CHO ĐI NHỮNG ĐIỀU BẠN MUỐN” – Tập thơ được khai sinh từ những điều đơn giản nhất về cuộc sống mà bạn có thể đọc – chiêm nghiệm – và suy ngẫm từ một tấm lòng “cho đi”…

Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn trong một lần viết nhạc ông đã từng viết “Sống trên đời sống, cần có một tấm lòng. Để làm gì em biết không? – ĐỂ GIÓ CUỐN ĐI…”. Đấy chính là lời tự sự của một Nhạc sĩ – Danh sĩ sáng tác nên những Tác phẩm vượt thời gian. Và điều quan trọng mà tôi muốn nói là: Mục tiêu là những gì mà chúng ta “cho mình”, còn mục đích là những gì mà chúng ta làm “cho người”. Và trong suốt cuộc hành trình nhân thế, nhiệm vụ quan trọng của chúng ta chính là “cân bằng” giữa hai điều này với nhau trong thể hài hòa – hòa hợp và hợp nhất. Đó là lý do tại sao tác phẩm “HÃY CHO ĐI NHỮNG GÌ BẠN MUỐN” gợi cho tôi nhiều suy nghiệm về mục đích sống và mục tiêu sống trong cuộc hành trình nhân thế.

Mở đầu Tác phẩm, bài thơ cho ta thấy một bức tranh đơn giản – nhẹ nhàng nhưng đầy thi vị:

“CUỘC SỐNG là để cho đi,

TỒN TẠI khác ở chỉ đi nhận về.

Trẻ già làm trong các nghề,

Chia sẻ… giúp đỡ bốn bề thành công.”

(Trích SỐNG VÀ TỒN TẠI – Tác giả Hoàng Văn Quyền)

Bài thơ gợi cho tôi nhớ về những gì mà tôi đã từng đọc ở đâu đó: SỐNG và TỒN TẠI là khác nhau.

SỐNG là cho đi và nhận ra rằng mục đích của cuộc sống chính là “cho đi”. Tồn tại là nhận lấy và nhận ra rằng những gì chúng ta nhận lấy chỉ để giúp chúng ta tồn tại mà thôi.

SỐNG là khi chúng chúng ta biết được Ý NGHĨA CUỘC SỐNG – MỤC ĐÍCH CUỘC SỐNG – và phấn đầu vì những giá trị vượt thời gian. Tồn tại là thứ được tìm thấy trong thời gian, hữu hạn và chỉ có ý nghĩa tạm thời trong cuộc hành trình nhân sinh ngắn ngủi.

SỐNG là khi ta nhận ra rằng những gì chúng ta VÌ NGƯỜI trở thành những thứ quan trọng trong cuộc hành trình nhân sinh và chúng ta luôn đảm bảo cho điều đó thực thi bất cứ khi nào chúng ta quên rằng mình là một con người chân chính. Tồn tại chính là vì mình, và nhận ra rằng những thứ chúng ta vì mình có thể hoàn toàn bị mất đi vào ngày mai.

Và đó là lý do tại sao cuộc đời chính là sự hợp nhất giữa SỐNG và TỒN TẠI trong cuộc hành trình nhân thế của chính mình. Điều ý nghĩa này được toát lên qua tất cả những bài được viết trong tập thơ “HÃY CHO ĐI NHỮNG GÌ BẠN MUỐN” – của Tác giả Hoàng Văn Quyền.

Xuyên suốt trong tập thơ này là những bài thơ về tình yêu – gia đình – đồng đội – tổ chức – và những những suy ngẫm về nhân sinh của Tác giả. Đó là điều mà hầu hết chúng ta đều có thể cảm nhận nhưng để sáng tác nên những vần thơ thì không phải ai cũng làm được.

Tác giả Hoàng Văn Quyền tái tạo ra thơ từ những điều đơn giản đó. Và tập thơ được ra đời trong những mảnh ghép từ đơn giản đến phức tạp, từ những chất liệu nên thơ đó, chất liệu đến từ cuộc sống. Đó là những bài ta đọc như:

Nhìn cây sửa đất cho tơi,

Nhìn vào con nhỏ để rồi sửa cha.

Sửa con sửa từ mẹ - ba,

Giống như vun đất cây ra mùa màng.

(Trích CHIẾC GƯƠNG – Tác giả Hoàng Văn Quyền)

Trong những điều đơn giản về cuộc sống mà ta có thể chiêm nghiệm – học hỏi và thay đổi từ cách nhìn, cách sống và cách mà ta sống với người khác.

Cho đến những câu thơ như:

Gió kia ai bảo là thừa...

Gió làm chuông đổ kêu vừa lòng ta.

Tiếng chuông vang vọng gần xa,

Như lời thúc giục chúng ta về nhà.

 

Mồ hôi nước mắt đã qua,

Mọc lên nhà máy gần xa tới làm.

Sớm mai tiếng máy rì rầm,

Khuôn ra nhựa xuất vươn tầm đó đây.

 

Núi cao tay vén trời mây,

Gian nan chẳng sợ nguyện xây chung lòng.

Đồng lòng - đồng chí - đồng công,

Đồng cam cộng khổ khó không nản lòng.

(Trích TIẾNG CHUÔNG GIÓ – Tác giả Hoàng Văn Quyền)

Hay cái đẹp thì có ở muôn nơi và rất gần gũi hàng ngày. Nếu chúng ta bước chậm lại và tinh tế nhìn ta sẽ thấy cỏ cây hoa lá cũng dạy cho ta nhiều bài học đầy giá trị.

Phù Dung sớm nở chiều tàn

Sáng trong như tuyết chiều sang mầu hồng

An Nhiên gái bố phải lòng

Ngất ngây trước cánh hoa hồng chiều sang

 

Mùa xuân tới bố sẽ mang

PHÙ DUNG khắp xóm đường làng quê ta

Con người nên học cánh hoa

Sống cho tươi đẹp như là Phù Dung

 

Thôi tranh đấu đừng hành hung

Tiền tài danh vọng cuối cùng hư không

Chỉ còn cái đẹp mùi thơm

Còn trong tiềm thức… còn trong tâm hồn

                                                                                     Hưng Yên, Ngày 02/11/2022

(Trích HOA PHÙ DUNG – Tác giả Hoàng Văn Quyền)

Trong tập thơ bạn sẽ cảm nhận thấy một giá trị cao đẹp mà tác giả Hoàng Văn Quyền muốn gửi gắm trong thơ  đó là lòng biết ơn.

Việc biết ơn của mình giống như hạt giống ươm mầm cho lòng biết ơn khác. Nó cứ dài ra vô tận và không bao giờ dừng lại. Chắc chắn con sẽ thành công là người có ích nếu trang sách đầu tiên hôm nay của con con luôn nghĩ tới lòng biết ơn.

Cuối cùng bố chỉ nói:

Lòng biết ơn của con đến đâu thì lãnh thổ của con trải dài tới đó. (Lãnh thổ có thể hiểu là: tài chính, các mối quan hệ, sức khỏe tốt, tâm trí bình an, đóng góp cho cộng đồng. Cũng có thể hiểu là những gì mà con muốn… Cũng có thể hiểu là cái xe đạp mà con bảo với bố con mong muốn có).

Việc biết ơn mình giống như hạt giống ươm mầm cho lòng biết ơn khác. Nó cứ dài ra vô tận và không bao giờ dừng lại. Chắc chắn con sẽ thành công là người có ích nếu trang sách đầu tiên hôm nay của con con luôn nghĩ tới lòng biết ơn’’

(Trích THƯ GỬI CON TRAI – Tác giả Hoàng Văn Quyền)

“HÃY CHO ĐI NHỮNG ĐIỀU BẠN MUỐN” – Tập thơ được khai sinh từ những điều đơn giản nhất về cuộc sống mà bạn có thể đọc – chiêm nghiệm – và suy ngẫm từ một tấm lòng “cho đi”…


Làm cho ta thấy cuộc sống được tái hiện trong những vần thơ mộc mạc, đời thường, đơn giản và đầy ý nghĩa. Hay nói cách khác khi tình yêu trở thành một phần của cuộc sống, một phần của tâm hồn thì những vật tầm thơ cũng hóa thành thơ. Ấy chính là giá trị, ấy chính là cuộc sống, và ấy chính là cuộc đời mà ta đã mang vào thơ như là chất liệu để ta sáng tác nên thơ, và cũng sáng tác nên cuộc đời mình.

Chúng ta sáng tác nên thơ bằng những chất liệu đời thường, và chúng ta cũng sáng tác nên cuộc đời bằng những chất liệu đời thường. Và nếu chúng ta tin rằng cuộc đời là một điều kỳ diệu, thì nó sẽ trở nên kỳ diệu – như cách mà một Danh nhân đã từng nói như vậy.

Hãy đọc tập thơ này như thể bạn đọc nó lần đầu tiên để thấy chính mình trong đó, thấy cuộc sống của mình trong đó, và “thấy chính tâm hồn của mình ở trong đó”. Bởi vì tập thơ này được ra đời từ nguồn cảm hứng như vậy.

“HÃY CHO ĐI NHỮNG GÌ BẠN MUỐN” – đó chính là tên tập thơ và cũng là thông điệp đầy ý nghĩa mà tôi muốn dành cho bạn – những độc giả đang đọc tập thơ và thông qua tập thơ này mà có thể nhận ra rằng:

“Sống trên đời sống, cần có một tấm lòng. Để làm gì em biết không? – ĐỂ GIÓ CUỐN ĐI…”.

Thông điệp từ TRẦN TRUNG KIÊN (TK) | ROYAL AUTHORS | ROYAL ADVISORS

Mọi người yêu thích sách có thể đặt sách theo thông tin dưới.

Mail:Thequyenbg@gmail.com.DT/ZALO:0369424186